Hỏi: Tôi dọn dẹp bàn thờ và lỡ tay làm gãy tay tượng Bồ-tát. Tôi đang rất lo lắng, sợ phạm tội
hủy báng, làm thân Phật chảy máu… Xin Ban biên tập giúp tôi với!

Bạn thân mến,
Trước hết, xin được chia sẻ rằng tâm trạng lo lắng, sợ hãi của bạn khi lỡ làm gãy tay tượng Bồ-tát xuất phát từ chính lòng tôn kính Tam bảo. Đó là một biểu hiện tốt đẹp, cho thấy bạn trân trọng hình tượng thiêng liêng. Tuy nhiên, nếu xét theo tinh thần Phật pháp, bạn hoàn toàn không phạm tội hủy báng hay gây nghiệp nặng nề như bạn đang sợ hãi.
Trong kinh điển, Đức Phật nhiều lần nhấn mạnh: công đức hay tội lỗi không nằm ở hình tướng, mà ở tâm ý. Hủy báng Tam bảo là khi ta cố tình khinh chê, phỉ báng, bày tỏ thái độ coi thường, hoặc dùng lời lẽ, hành động để phá hoại niềm tin của người khác đối với Phật, Pháp, Tăng. Trái lại, trong trường hợp của bạn, sự việc xảy ra chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn khi dọn dẹp bàn thờ. Đây hoàn toàn không phải là tâm hủy báng, nên bạn không cần quá lo lắng.
Bạn cũng nhắc đến nỗi sợ “làm thân Phật chảy máu”. Thực ra, tượng Phật hay tượng Bồ-tát là biểu tượng để chúng ta hướng tâm, nhắc nhở mình thực tập theo hạnh nguyện giác ngộ và từ bi. Bản thân tượng là gỗ, đồng, xi măng, gốm… tùy chất liệu. Khi tượng bị sứt mẻ, vỡ gãy, đó chỉ là hiện tượng vật chất, không phải thân Phật thật sự. Thân Phật là Pháp thân – chân lý, sự giác ngộ – vốn không bị hủy hoại bởi bất kỳ va chạm vật lý nào. Vì vậy, bạn không hề phạm vào tội làm tổn thương thân Phật.
Trong Phật giáo, điều quan trọng là tâm thành kính. Nếu tượng bị gãy, bạn có thể đem đi tu sửa, hoặc nếu hư hại nặng thì thay bằng một pho tượng mới trang nghiêm hơn. Phần tượng cũ có thể được xử lý bằng cách gói ghém cẩn thận, đem gửi nơi chùa để Tăng Ni hỗ trợ chôn cất hoặc hỏa thiêu theo nghi thức trang nghiêm. Điều đó thể hiện lòng tôn trọng, chứ không phải tội lỗi.

Bạn có thể xem sự cố này như một dịp để thực tập khiêm cung và chánh niệm. Phật dạy mọi pháp đều vô thường: có sanh thì có diệt, có tạo tác thì có hư hoại. Tượng Phật, tượng Bồ-tát cũng không ngoài quy luật ấy. Quan trọng không phải là pho tượng còn nguyên vẹn hay không, mà là tâm bạn có giữ được niềm kính tin, có phát nguyện tu học và làm lành theo hạnh nguyện của các Ngài hay không.
Nếu lòng còn bất an, bạn có thể phát khởi một việc thiện để hồi hướng công đức, coi như một cách “sám hối nhẹ nhàng” cho chính tâm mình. Chẳng hạn, tụng một thời kinh, phóng sinh, bố thí, hay đơn giản là dành thời gian quán chiếu, sống tử tế hơn với người xung quanh. Đó mới là cúng dường thiết thực và là cách bày tỏ lòng kính ngưỡng đối với Tam bảo.
Bạn hãy yên tâm: một tai nạn nhỏ không thể làm mất đi công đức của bạn. Trái lại, chính sự lo lắng của bạn cho thấy bạn có tâm hộ trì Phật pháp. Hãy chuyển nỗi lo ấy thành động lực để tu học và hành trì sâu hơn.
Như trong Kinh Pháp Cú có dạy: “Ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo. Nếu với ý thanh tịnh, nói năng hay hành động, hạnh phúc bước theo sau như bóng không rời hình”. Điều quan trọng chính là tâm ý thanh tịnh, chứ không phải hình tướng bên ngoài.
Mong rằng sau khi đọc những dòng này, bạn có thể buông nhẹ lo âu, thay vào đó là sự vững tin. Hãy tiếp tục giữ tâm cung kính, chăm sóc bàn thờ chu đáo, và quan trọng hơn, nuôi dưỡng đời sống hằng ngày bằng chánh niệm và lòng từ bi. Đó chính là cách thiết thực nhất để đền đáp ân Phật và sống trọn vẹn với niềm tin của mình.
Chúc bạn an tâm, tinh tấn trên con đường học Phật.
Phật Giáo.Org.vn