Khép Trần Tâm

Chiều lên núi ngắm mây trời bát ngát

Bóng thiên thu thoáng hiện giữa muôn trùng.

Lòng đạo sỹ ngỡ như nghìn cánh hạc

Bay qua đời…tan loãng giữa không trung.

18157870 10212946540077603 4657128704978609592 n

Chiều lên núi áo sương mù vai phủ

Đốt trầm hương ta nhớ đến Người xưa.

Gót chân hoang của kiếp đời lam lũ

Đã chìm sâu… khi tâm tưởng sang mùa.

Chiều lên núi nằm im trên mõm đá

Nghe chim ngàn réo gọi vết tiền thân

Văng vẳng tiếng lâm tuyền trong gió lại…

Ta là ai, lạc lối giữa dương trần?

Ngày lên núi ta nguôi dòng hệ lụy

Nỗi buồn xưa thành hương nhụy vô ưu.

Bên quán trọ một ngày nao cuồng sỹ

Gửi vui, buồn về mặc áo Chân như.

Quy hướng núi làm thú hoang tĩnh mịch

Cọng lau gầy nghiêng dáng nhỏ mông lung,

Dăm úa lárơi về miền cô tịch Khép trần tâm, ta đối diện vô cùng…

Như Nhiên-TTT

Gieoduyen

Mời đọc thêm

Xem nhiều

Đơn vị tài trợ

Z5462077530250 7279f60e2d326772a5321e04fb283e7888Z5861285294809 670bda286a1740edd71688b01081b43444