Nhìn thấy người đau bệnh liệt giường
Già suy quờ quạng biết ai thương,
Thần chết chực chờ bên mé vực
Cám cảnh vô thường nghĩ đến ta.

Người trước, kẻ sau, cứ thế thôi!
Nào ai tránh khỏi phút hơi tàn
An tử bình sinh đâu phải dễ
Huống chi biết trước vãng liên bang!
Danh lợi một đời tựa gió sương
Càng say, càng đắm dục quay cuồng
Một hơi thở ra không trở lại
Giũ sạch hào quang chốn bụi hồng!
Tay trắng, trở về vẫn trắng tay!
Tập buông, bỏ bớt việc hàng ngày!
Chỉ nguyện hóa sanh miền Cực Lạc
Không sanh, không diệt, chẳng mê lầm!
Ác nghiệp gieo rồi, trổ đủ duyên,
Tơ hào nhân quả chẳng bớt thêm
Khuyên người thường chấp trì Phật hiệu
Ba mươi đêm tối rõ đường đi.
Thích Như Dũng














