
Thế gian là cõi tạm, cớ sao phải tranh giành
Danh vọng có đó rồi mất đó, giàu sang phú quý mấy ai giữ được trăm năm, tình đời đổi thay, buồn vui đắp đổi.
Danh vọng có đó rồi mất đó, giàu sang phú quý mấy ai giữ được trăm năm, tình đời đổi thay, buồn vui đắp đổi.
Cứ ngỡ muôn duyên mãi thường còn / Ai ngờ thế sự chẳng sắc son / Vô thường biến chuyển trong giây phút/ Tu mau
Cuộc đời không cho ai hết tất cả những ước muốn thầm thì / sẽ khuyết đi một phần nào bất hạnh / mình mỉm
Lòng người khó đoán, tình cảm lại dễ dàng thay đổi. Nên tập quen với việc đổi thay, cần xem nhẹ những cái quay lưng
Hãy biết ơn những người từng giúp đỡ mình, họ đồng thời cũng giúp chúng ta cảm nhận được tình cảm và cả sự tín
Hãy biến những ngày đang sống như một thiên đàng trên cõi đời cho người thân, và cho cả chính mình. Bởi vì, một khi
Nửa đời người tôi học được / Tan hợp, thăng trầm.. bởi duyên / Lúc muôn sự về chốn cũ /Nhẹ nhàng, đâu bận niềm
Khi người nở một nụ cười / Bàn chân tôi bước thảnh thơi nhịp cùng. / Ai hay một trái tim nồng / Mở ra