“Hạnh phúc biết bao khi chúng ta biết giọt máu của mình đang hòa chung vào sinh mệnh, vào nhịp thở của ai đó đã từng được ta cứu sống…”.
Chị Huỳnh Thị Mỹ An – Công ty Điện lực Thanh Trì, Hà Nội chia sẻ với chúng tôi như vậy khi nói về những điều tốt đẹp của cuộc sống, về những điều căn dặn của Đức Phật và cả hành động bình thường mà cao quý của chị – Hiến máu cứu người.
Cơ duyên lần đầu đi hiến máu
Vào cuối năm 2009, bố đẻ của chị Mỹ An nằm viện và phải phẫu thuật. Nhưng sức khỏe của chị không đảm bảo, chỉ có em trai của chị đủ tiêu chuẩn hiến máu cho bố. Sau đợt đó, chị cảm thấy lo lắng cho người thân của mình, nếu một lần nữa chuyện này xảy ra thì mình phải làm như thế nào?. Ngay lập tức chị Mỹ An bắt đầu tập thể dục, chạy bộ để cải thiện cân nặng và sức khỏe, chị còn phát hiện mình có sở thích leo núi và đã chinh phục được 3 ngọn núi cao nhất Việt Nam (trong đó có đỉnh Fansipan).
Năm 2010, chị đã quyết định tham gia hiến máu lần đầu tiên tại Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương trong niềm phấn khởi xen lẫn bồi hồi. Đến nay trải qua 11 năm và tròn 50 lần hiến máu cứu người, việc hiến máu đã trở thành một thói quen và là việc làm “hết sức bình thường” đối với chị.
Với tâm niệm luôn hướng về Đức Phật, chị Mỹ An thường xuyên nghe các bài giảng về đạo Phật
Hiến máu cứu người – Hành Bồ Tát đạo theo quan điểm Phật giáo
Luôn nghe theo lời răn của Đức Phật
Theo Thượng tọa Phật giáo Việt Nam Thích Nhật Từ: “Trong kinh Phật, Đức Phật và Chư Bồ tát đã trải qua hàng ngàn kiếp “bố thí nội tài” (một trong những hạnh Bố thí Ba la mật) để làm gương cho các Phật tử, trong đó có hiến tặng giọt máu của mình cho sinh linh để cứu mạng sống đang bị đe dọa. Nghĩa là người bố thí sẵn sàng chịu đau, chịu mất mát để cứu lấy cuộc đời của người khác”.
Như vậy, “bố thí nội tài” thì những người giàu lòng từ bi, bác ái mới làm được. Còn nếu xem thân mạng mình là quý, là quan trọng hơn thân mạng kẻ khác thì chắc chắn không bao giờ thực hiện được hạnh bố thí này.
Với tâm niệm luôn hướng về Đức Phật, chị Mỹ An thường xuyên nghe các bài giảng về đạo Phật. “Càng nghe tôi lại càng thấm thía những lời răn của Phật. Trên đời này, mất đi rồi sẽ hóa vào hư vô. Nếu sự ra đi của người này lại là sự tái sinh của người khác thì tại sao mình không làm?”. Chị cho rằng người nhà mình cần máu thì chắc chắn nhà khác cũng sẽ cần máu. Không do dự, chị quyết tâm đi hiến máu, sau này là hiến tiểu cầu để đóng góp sức mình cho người bệnh điều trị.
Chị tâm sự rằng: “Sự sẻ chia với những người khác là điều răn dạy của đức Phật, những điều mình cho đi cũng là cái phước của mình nhận được. Lòng mình cảm thấy thanh thản, vui vẻ và hạnh phúc hơn, đó là niềm vui ngay tức thời mình nhận lại”. Quả thật vậy, hơn 10 năm thực hiện nghĩa cử cao đẹp này là từng ấy thời gian chị cởi mở đón nhận cuộc sống, đón nhận sự dẻo dai của đôi chân để chinh phục giấc mơ leo núi của mình. Đặc biệt, ông trời ban tặng cho chị đầy đủ sức khỏe để tiếp tục đi hiến máu, hiến tiểu cầu tới khi đủ tuổi về già.